Trên đời có biết bao nhiêu con người tận hưởng trong một cuộc sống xa hoa, tiêu tiền như nước, chẳng hề nghĩ ngợi về tiền bạc. Nhưng cũng có rất nhiều những người sống rất cực khổ, khó khăn, chật vật kiếm từng đồng lẻ sống qua ngày, chịu đựng những tủi nhục, khốn khó nghiệt ngã của mình. Có hai có thể hình dung ra được một ly sữa có thể rất rất ý nghĩa? Một câu chuyện về cậu bé nghèo vì không có tiền đi học nên phải đi bán hàng rong một mình. Mặc cho cậu đói nhưng trong túi chỉ có mấy đồng lẻ ít ỏi, cậu quyết định xin một ly sữa nóng từ một cô bé, cô bé không nhận lại đền đáp của cậu bé, vì cô bé ấy biết rằng làm một điều tốt, thì không cần nhận lại. Những năm qua, cô bé ấy bị ốm nặng, đích thân tiến sĩ chính là cậu bé năm ấy đã cứu chữa cho cô gái đã cho anh lý sữa nóng năm xưa. Anh vẫn còn nhớ lời nói của cô: "Mẹ dạy chúng tôi rằng không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt", và chính anh đã không nhận tiền chữa trị bệnh của cô. "Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa" - dòng chữ trên hoá đơn đã hiện lên một tình người cao đẹp, những con người xa lạ nhưng họ tôn trọng nhau, không chia ly tính toán, cô bé giúp đỡ cậu bé bằng một ly sữa, anh tiến sĩ giúp đỡ cô bệnh nhân bằng sự đền đáp mà không phải là đồng tiền, mà là ly sữa của cô dành cho anh ấy. Không phải duy nhất là ly sữa, ly sữa ấy chứa đựng những tình cảm thân thương giữa người với người, một sự đền đáp to lớn bằng tấm lòng, sự nỗ lực của một người tiến sỹ, và sự chân thành của cô gái cho anh ly sữa mà không cần nhận lại tiền của anh. Đồng tiền khiến con người phải lao đao, khổ cực, thậm chí điên cuồng để có, cuộc sống bây giờ cái gì mà không cần tiền chứ? Những người có giàu có, mua được những đồ hàng hiệu, sang trọng có tự dưng mà giàu có? Những người nghèo khổ, chật vật để kiếm được đồng bạc lẻ sống qua ngày, có tự dưng mà nghèo khổ? Người giàu thì có phải họ cố gắng vượt lên những định kiến, khó khăn trong cuộc sống để đạt đến những thành công? Người nghèo khổ cực vì hoàn cảnh éo le, những gia đình ở trong những căn nhà lụp xụp, phải tần tảo kiếm ăn cho già đình, người sống đơn độc vô gia cư không có ai nương tựa phải sống ở ngoài đường, kiếm tìm rác để tái chế, tiến sĩ Kelly phải đi bán hàng rong kiếm tiền đi học như các bạn. Có thể số phận hẩm hiu là như vậy, ta cần yêu thương, biết nhận ra nỗi khổ của họ mà thông cảm, giúp đỡ họ, có thể là một ly sữa, vài chục ngàn đồng, hay chỉ đơn giản tâm sự chuyện trò, để họ bớt trống trãi, bớt đi nỗi buồn nghèo khó. Khi ta được ai đó giúp đỡ, ta cần phải biết ơn họ, đền đáp một cách xứng đáng, có ý nghĩa, tình thương, khi đó ta sẽ cảm thấy lòng mình có sự ấm áp, dịu dàng và mạnh mẽ tin tưởng vào con người và cuộc sống. Cuộc sống của mỗi người đều khác, biết đâu ai đó cần giúp đỡ, nhưng nhiều người lại phớt lờ, xa lánh những người mang một tâm hồn, trái tim bị tổn thương, ta hãy lắng nghe, thông cảm và từ đó ta có thể nhìn ra được trên đời tình người vẫn tồn tại.