1. Thể thơ: 5 chữ
PTBĐC: tự sự
2. Nghĩa chuyển
3. BPTT:
- Điệp từ: hoán dụ: Đi qua thời ấu thơ
-> tăng sức gợi hình gợi cảm cho câu thơ
4. Ý nghĩa: Điều mà người cha muốn nói với con đó là: Khi lớn lên, từ giã thế giới tuổi thơ con sẽ có một cuộc sống hạnh phúc thật sự do chính hai bài tay con gây dựng lên.
II. Làm văn
câu 1:
Trong đoạn trích trên người cha muốn nhắn nhủ với con là khi lớn lên, từ giã thế giới tuổi thơ con sẽ có một cuộc sống hạnh phúc thật sự do chính hai bài tay con gây dựng lên. Đây là một lời dặn dò rất đúng đắn và có ý nghĩa của cha dành cho con. Nếu là em em sẽ trả lời cha với một thái độ tự tin và sáng suốt nhất. Em đầu tiên cảm ơn cha vì đã chỉ bảo những điều hay, lẽ phải để cuộc sống em tốt đẹp hơn. Cha nhu ánh mặt trời soi đường chỉ lối cho con. Em sẽ trả lời cha là đã hiểu điều cha nhắn nhủ và sẽ cố gắng học tập rèn luyên để tự mình có thể đi trên chính đôi chân của mình.
câu 2 :
Mưa là một bài thơ rất thú vị mà em vừa được đọc gần đây. Nhà thơ Trần Đăng Khoa đã nhân hóa tất cả những sự vật có trong bài thơ, tạo nên rất nhiều những hình ảnh sinh động và hấp dẫn. Đặc biệt, bài thơ còn sử dụng thể thơ tự do với các câu thơ dài ngắn khác nhau, gợi lên nhịp điệu của những giọt mưa rả rích. Trong bài thơ, một cơn mưa rào ập đến bật chợt. Dưới đôi mắt của trẻ thơ, ông trời như mặc áo giáp đen, sấm thì ghé xuống sân nhà cười khanh khách. Những cây mía ngả nghiêng trong gió được nhân hóa như đang múa lưỡi gươm dài. Cây bưởi thì khệ nệ bồng bế những đứa con đầu tròn trộc lốc. Bụi tre thì tần ngần gỡ tóc cho kịp tắm trong làn mưa mát rượi. Những sự vật tưởng là bình thường nay bỗng hóa thú vị và hấp dẫn hơn trong bài thơ.