Bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan là một tác phẩm văn chương mang tính chất miêu tả và tâm sự. Bài thơ này tạo nên một hình ảnh sống động về cảnh quan và cảm xúc của tác giả khi đến Đèo Ngang.
Ngay từ dòng đầu tiên, tác giả đã sử dụng hình ảnh "bóng xà tế" để miêu tả cảnh quan tại Đèo Ngang. Hình ảnh này tạo nên một cảm giác mờ mịt, huyền ảo và đồng thời thể hiện sự khắc nghiệt của địa hình. Cỏ cây chen đá, lá chen hoa càng tạo nên một hình ảnh đa dạng và phong phú về thiên nhiên tại nơi này. Tác giả tiếp tục miêu tả cuộc sống nhỏ bé, giản dị của người dân tại Đèo Ngang. Họ sống lom khom dưới núi, tiểu vài chú, lác đác bên sông, chợ mấy nhà. Những từ ngữ như "tiểu vài chú", "lác đác" mang tính miêu tả và tạo nên một hình ảnh nhỏ bé, nhưng đầy đủ sự sống và sinh động.Dưới những hình ảnh miêu tả về cảnh quan và cuộc sống tại Đèo Ngang, tác giả cũng thể hiện sự nhớ nhà, đau lòng về quê hương và đất nước. Từ "nhớ nước đau lòng con quốc quốc" và "thương nhà mỏi miệng cái gia gia" thể hiện tình cảm sâu sắc và lòng yêu nước của tác giả.
Tác giả dừng chân đứng lại và cảm nhận vẻ đẹp của trời, non, nước tại Đèo Ngang. Hình ảnh "một mảnh tình riêng, ta với ta" thể hiện sự tương tác giữa tác giả và cảnh vật, tạo nên một không gian riêng tư và cảm xúc sâu lắng.
#N h u n g