Bài thơ Mưa đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa, so sánh và điệp ngữ rất đặc sắc. Biện pháp điệp ngữ được thể hiện qua hình ảnh "mưa" được lặp đi lặp lại suốt cả đoạn thơ. Nhờ điệp ngữ mưa, người đọc hình dung được sự nhấn mạnh của tác giả về đối tượng. Tiếp theo, biện pháp nhân hóa được thể hiện qua những hình ảnh: xô đẩy, xếp hàng, vẽ, dàn, nâng, gọi. Tác giả đã gán những hành động của con người cho hạt mưa. Nhờ vậy, người đọc có thể cảm nhận được mưa tựa như một con người sinh động, tinh nghịch, hồn nhiên, yêu đời với nhiều trạng thái, cung bậc cảm xúc khác nhau. Cuối cùng, tác giả đã so sánh mưa với một người bạn, với một nốt nhạc. Từ đó, em cảm nhận được sự thân thiết, gần gũi của mưa với con người và làm cho cuộc đời của con người trở nên vui vẻ hơn.