- Qua đoạn văn trên, em hiểu tâm hồn, tình cảm của tác giả khi đất trời và con người vào xuân: mong chờ, say mê, không thể thôi hồi hộp dù đã chứng kiến rất nhiều mùa xuân đến và đi qua. Vì xuân về, dường như nó cũng mang theo những kỉ niệm về những mùa xuân xưa cũ, gắn liền với kí ức, in sâu trong tâm trí của tác giả: "những chậu quất vàng, những cành đào thắm nghĩ về phiên chợ quê nườm nượp đồng xuân", "không gian thoang thoảng hương trầm nhắc cháu con sum vầy bên mâm cơm chiếu ba mươi Tết", "màn mưa bụi êm êm buông mờ lối ngỡ về tiếng trống hội làng bồn chồn, rạo rực theo bước chân đập địu tài từ giai nhân", ...