Người thành công luôn chịu trách nhiệm cho bất cứ chuyện gì xảy ra trong cuộc sống của họ. Họ tin rằng dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, họ là 1 phần nguyên nhân gây ra nó. Ví dụ: nếu họ trượt, đó là lỗi của họ. Nếu không được cha mẹ tin tưởng,đó là lỗi của họ. Nếu phải vào lớp tệ hại nhất,đó là lỗi của họ. Nếu trở thành 1 học sinh xuất sắc, đó cũng là nhờ nỗ lực của họ. Nhận lãnh trách nhiệm về bản thân có 1 sức mạnh tiềm ẩn vô cùng to lớn. Nếu bạn tin rằng bạn là nguyên do của mọi chuyện, bạn se có khả năng thay đổi và cải thiện mọi chuyện. Nói 1 cách đơn giản, bạn làm chủ cuộc sống của chính bạn
Những kẻ thất bại vao giờ cũng có khuynh hướng đổ lỗi cho người ngoại trừ bản thân họ. Họ đổ thừa thầy cô giảng bài nhàm chán, đổ thừa kì thu quá khó, đổ thừa bạn bè làm họ xao những việc học, đổ thừa cha mẹ suốt ngày cằn nhằn họ. Tệ hại hơn cả,1 số học sinh còn tự lừa dối bản thân rằng mọi việc cũng không đến nỗi quá tệ, rằng môn Toán của họ cũng không tệ đến thế, rằng thực chất họ học hành chăm chỉ...trong khi tự đáy lòng, họ biết rõ những điều đó không phải là sự thật" những người và những việc xung quanh mình khiến mình thất bại" Suy nghĩ đó khiến bạn trở thành nạn nhân bất lực, không thể thay đổi được cuộc sống
Caau1: Theo tác giải, điểm khác nhau cơ bản giữa người thành công và những kẻ thất bại là gì?
Câu 2: việc đưa ra các ví dụ trong đoạn văn(1) có tác dụng gì?
Câu 3: Anh/chị có đồng ý với quan điểm " nhận lãnh trách nhiệm về bản thân có 1 sức mạnh tiềm ẩn vô cùng to lớn" không? Vì sao?