Câu 1: Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã nói về nội dung chính là tầm quan trọng của việc sống trong hiện tại và chấp nhận hạnh phúc dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất.
Câu 2: Theo tác giả, để tìm thấy hạnh phúc, mỗi người cần buông bỏ quá khứ, ngừng lo lắng về tương lai và chú tâm vào hiện tại - thứ duy nhất mà chúng ta có thể kiểm soát.
Câu 3: Nghệ thuật lập luận trong đoạn văn được thể hiện qua kỹ thuật tái lặp ý tưởng, giúp tăng cường sự thuyết phục. Tác giả bắt đầu bằng việc nêu vấn đề, sau đó đưa ra giải pháp, và cuối cùng là lập luận về hậu quả tích cực của việc áp dụng giải pháp đó. Điều này giúp tạo sự liên kết chặt chẽ và mạch lạc giữa các ý trong đoạn văn.
Câu 4: Ý nghĩa của lời khuyên này đối với bản thân tôi là khiến tôi nhận ra tầm quan trọng của việc tập trung vào hiện tại. Điều này giúp tôi giải phóng lo lắng về quá khứ hay tương lai, từ đó giúp tôi tận hưởng từng khoảnh khắc hiện tại, tăng cường sự bình an và hạnh phúc trong cuộc sống.
Hạnh phúc đích thực, quả thật, là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống của mọi con người. Đó không chỉ là một trạng thái tinh thần yên ấm, mà còn là động lực thôi thúc mỗi người tiếp tục nắm bắt và chinh phục những thách thức trong cuộc sống.
Người ta thường nói rằng hạnh phúc không mua được bằng tiền, và điều này cũng đúng. Hạnh phúc đích thực không nằm ở sự giàu có, danh vọng hay quyền lực, mà ẩn giấu trong những điều giản dị, nhỏ bé mà ta thường lãng quên trong cuộc sống hối hả: một bữa cơm gia đình, một cuốn sách hay, một bức tranh mà ta tự mình hoàn thành, hay chỉ đơn giản là một giấc mơ đẹp.
LÀM VĂN:Vì thế, mỗi con người đều cần tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình, hạnh phúc mà họ cảm thấy thỏa mãn và hài lòng nhất, và không ngừng nỗ lực để duy trì và tăng cường trạng thái hạnh phúc đó. Như vậy, hạnh phúc không chỉ là mục tiêu cuối cùng của cuộc sống, mà còn là con đường dẫn đến sự hoàn thiện bản thân - một hành trình không có điểm kết thúc, mà chỉ có sự kiên trì và quyết tâm để tiếp tục bước tiếp.