$$1$$. Qua đoạn thơ, tác giả muốn gửi gắm cho ta thông điệp rằng phải biết yêu thương, nhung nhớ quê hương, nơi ta được sinh ra.
$$2$$. "Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ là thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thàng người."
Quê hương mỗi người chỉ có duy nhất một thôi. Đó là nơi ta được sinh ra, được lớn lên theo thời gian, quê hương là nơi mà cùng gắn bó với chúng ta những ngày bập bẹ tập đi, tập nói, tập viết, tập cười. Quê hương cũng trao cho ta những điều diệu kì của tuổi thơ, những ngày lớn lên đi chơi cùng đám bạn trong xóm, đi học những con chữ nhỏ trên trường, được bố mẹ khuyên răng nghiêm khắc, một nơi bình dị tạo nên một tuổi thơ tươi đẹp của nhiều người. Quê hương chỉ có một, giống như thể ta chỉ có một người mẹ vậy, người phụ nữ đã tạo nên chúng ta, những tháng ngày nặng nề mang bồng chúng mình cơ cực, cũng cùng đồng hàng với ta theo thời gian, vòng tay ấm áp chở che những đứa con thơ, tạo thành mảnh ghép tươi đẹp tuổi nhỏ. "Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người". Khi ta rời quê hương đến với miền đất hứa xa xôi, để tạo một cuộc sống mới cho bản thân, nhưng những kỉ niệm thời thuở bé vẫn còn đọng lại nơi quê cũ. Ai đã quên đi quê hương rồi, tức là họ đã quên những kí ức tươi đẹp đó, những kí ức đã dựng xây cho bản một con người của chính mình, hay họ đã quên đi chính con người họ, nơi họ bắt đầu. Khi họ không còn nhớ những tuổi thơ hồn nhiên đầy thuần khiết đó, họ sẽ không thể lớn, vì quê hương mới là nơi ta cùng năm tháng lớn lên, chứa đựng những lý tưởng sống cao đẹp của mình, con người ấy vẫn sẽ lớn lên theo thời gian, nhưng tâm trí họ không còn những kỉ niệm đẹp với chúng bạn, bố mẹ, thầy cô, trường lớp, tâm trí họ sẽ không lớn thêm được!