linhphan942k2 7/30/2024 3:47:05 PM
Đề bài : sửa bài văn sao cho hay nhất Em đã trót một lần xem nhật ký của bạn hãy viết lại câu chuyện theo chương trình lớp 9 Bài cần sửa: Minh Đức và tôi là bạn thân, chúng tôi thân nhau từ khi còn học mẫu giáo. Nhưng tôi đã mắc phải một sai lầm đáng trách - một trong những kỷ niệm đẹp nhất của tôi là lần tôi xem nhật ký của bạn. Chuyện đã xảy ra đã lâu nhưng tôi vẫn coi đó là bài học và sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Đó là một buổi sáng đẹp trời, sáng thứ bảy chúng tôi gặp nhau ở nhà Đức để làm bài tập. Về nhà, Minh Đức nói: -Tôi ra ngoài ngay bây giờ Vừa bước vào nhà, Minh Đức đã nói: -Em vào phòng chơi, anh đi lấy nước. Trong lúc đang bận đợi Đức, tôi nhìn thấy một cuốn sách màu xanh rất dày nằm trên bàn. Tôi tưởng đó chỉ là một cuốn sách chứa đựng những công thức nấu ăn thông thường. Tôi mở ra và ngạc nhiên vì đó là cuốn nhật ký chứa đựng rất nhiều kỷ niệm của cô. Ở trang đầu tiên, cô viết: -Ngày 7 tháng 4 năm 2023, là một ngày tồi tệ khi tôi và mẹ cãi nhau Qua trang này, bạn đã viết vào ngày 10 tháng 4: -Ngày 10/04/2023 mẹ lại mắng tôi vì làm vỡ cốc -Ngày 13 tháng 4 năm 2023, hôm nay tôi hơi mệt, sắp khỏe lại rồi -Ngày 17/04/2023 Ninh cho tôi mượn bút và tôi làm mất và phải trả tiền Có lẽ mấy ngày nay anh không được vui. Hay nên tặng một món quà ý nghĩa? Đột nhiên tôi nghe có tiếng hét: -Anh thật quá đáng! Bạn đang xâm phạm quyền riêng tư của tôi. -Không phải như bạn nghĩ đâu, vì tôi nhìn thấy cuốn sổ màu xanh nên tò mò lấy ra. - Hãy rời khỏi nhà ngay lập tức. Tôi khóc và chạy đến công viên để giải tỏa nỗi buồn. Lúc đó tôi nghĩ đến câu nói của Minh Đức: --Anh thật quá đáng! Bạn đang xâm phạm quyền riêng tư của tôi Nghĩ lại tôi rất sợ, sợ Minh Đức, sợ những gì mình đã làm. Tôi tự nghĩ: Tại sao mình lại làm điều này? Tôi ngốc thật. Nếu tôi không làm điều đó thì đã không có chuyện gì xảy ra. Ngày qua ngày, nó gần như trở lại trường học. Tôi vội gặp Minh Đức và xin lỗi: -Xin thứ lỗi cho tôi vì đã xem nhật ký của bạn. Bởi vì tôi quá tò mò. Xin hãy tha thứ cho tôi - Không, sau này tôi sẽ có lỗi vì tôi khá tức giận, tôi tha thứ cho bạn. Nói chuyện xong thì vào học. Câu chuyện đó là một bài học buồn khiến tôi nhớ mãi và tôi tự nhủ đừng tò mò và bình tĩnh để không ai ghét mình nữa.