Chỉ qua vỏn vẹn 4 câu thơ,tôi có thể cảm nhận được hết tình cảm sâu sắc mà tác giả dành cho ông đồ. Thầy đồ, là người dạy cho con người cái chữ, cái nghi, là người được học trò và mọi người kính trọng. Qua đoạn thơ, tôi cảm nhận được một sự biết ơn sâu sắc, cũng như cái nỗi lòng cảm thương cho tình cảnh ông đồ khi vắng học trò, ngồi thơ thẩn một mình. Nhìn mọi vật mà thấy buồn, đến cả giấy đỏ cũng "buồn không thắm", mực thì "đọng trong nghiên sầu"; tất cả đều thể hiện sự buồn rầu của ông đồ.